Có người bảo, dân ta ngày càng đẹp hơn trước, người trên thế giới cũng ngày càng đẹp hơn lên. Nhưng có ý kiến hoàn toàn ngược lại, cho rằng con người càng ngày càng xấu đi. Bạn nghĩ thế nào?
Một nhà văn nổi tiếng, đại diện cho loại ý kiến thứ hai, quả quyết là, người ta ngày càng xấu đi. Lý do mà ông dẫn ra để bảo vệ ý kiến của mình là: Môi trường bị ô nhiễm, sự cân bằng sinh thái bị phá vỡ, con người ít được tiếp xúc với tự nhiên, suốt ngày phải chung đụng, tiếp xúc với các vật dụng được chế tạo từ hoá chất, bị giam trong phòng kín khung nhôm cửa kính, chẳng khác gì thịt tươi để trong tủ lạnh. Sống trong môi trường như thế, con người làm sao có thể ngày càng đẹp lên được? Con người hiện đại cũng đang gặp không biết bao nhiêu thứ bệnh tật mà ông cha trước đây chưa gặp, nhiều thứ bệnh vẫn chưa tìm được cách chữa trị, chẳng hạn như bệnh AIDS. Trên truyền hình ngày ngày quảng cáo đủ các loại thuốc chữa bệnh, các loại hoá mỹ phẩm. Con người sống dựa vào thuốc, không ngừng can thiệp vào chính bản thân mình, chẳng hạn tỉa lông mày, xăm mi mắt, trát son phấn, dùng mặt vẽ để thay mặt tự nhiên. Một khi tẩy trang đi, rửa mặt đi, liệu đẹp lên hay xấu đi? Con người ngày càng xấu đi còn do bản thân con người thoái hoá, do cách thức làm việc trí óc bằng cách vi tính hoá, tự động hoá. . .
Nhà văn bao giờ cũng như vậy, luôn cảm thấy sự bất an, luôn lo lắng và không hài lòng với hiện tại. Có thể ông cực đoan, nhưng tôi cảm thấy khó mà có thể bắt bẻ được những lý do mà ông đưa ra.
Tôi bèn mời một thạc sỹ y khoa bàn góp.
Vị thạc sỹ trẻ tuổi quả quyết, ô nhiễm môi trường có thể giải quyết được. Tri thức của nhân loại ngày càng giầu có, đời sống văn minh ngày được nâng cao, cận hôn nhân bị loại bỏ, con người sẽ không bị thoái hoá. Còn nữa, do chất dinh dưỡng loài người tạo ra ngày càng phong phú, và có chất lượng cao; cơ hội được tiếp thu giáo dục đối với mỗi người ngày càng nhiều thêm, những cái đó bảo đảm cho con người đẹp lên mãi. Một ví dụ, chiều cao của thanh niên Nhật đã tăng so với trước rất nhiều, người Nhật không còn lùn nữa. Người Trung Quốc cũng vậy, chiều cao trung bình của thế hệ nam hiện nay là 170,60cm, thế hệ bố chỉ là 166, 75cm. ở ta cũng vậy, Hoa hậu Tiền Phong đầu tiên Bùi Bích Phương cao 158cm, đến những hoa hậu sau này thì chiều cao đều đã trên 170cm. Chiều cao đã có một sự vọt tiến. Vẫn biết vẻ đẹp bên ngoài của một người là sự tổng hoà của nhiều yếu tố, (chẳng hạn sự tu dưỡng nội tại tốt thì khí chất bộc lộ ra sẽ đẹp, sẽ tạo ra sức hấp dẫn đặc biệt), nhưng chiều cao không thể không là một yếu tố quan trọng, có tính quyết định.
Tuy nhiên, nhà văn và nhà khoa học không ai thuyết phục nổi ai.
Cuộc tranh luận ảnh hưởng vào tôi, tự nhiên khiến tôi nảy ra thói quen, thường xuyên chú mục quan sát mọi người, nhất là gương mặt và ở mọi lúc mọi nơi. Hình như Sêkhốp đã nói thế này: "Tất cả những thứ thuộc con người đều nên đẹp, cả diện mạo, cả áo quần, cả tâm tư, cả tư tưởng". Đó là một mong muốn tuyệt vời.
Người ta ngày càng đẹp lên hay xấu đi? Thật khó đưa ra được một kết luận buộc tất cả phải tâm phục khẩu phục. Đôi khi người lớn không thể trả lời nổi câu hỏi của trẻ con, người tỉnh không thể trả lời nổi câu hỏi của người điên, một chuyên gia lão luyện, đầy mình kiến thức không thể giải đáp một cách thoả đáng những câu hỏi của người ngoài ngành. Đó là chuyện bình thường. Người đời có biết bao điều muốn biết cặn kẽ, nhưng những điều ấy vẫn cứ luôn bí ẩn.