1. Chạy đâu?
Một thương nhân ở Bagdad yêu cầu người đầy tớ ra chợ mua một số mặt hàng. Việc mua hàng có thể kéo dài hàng giờ, nhưng chỉ vài phút sau, người đầy tớ quay về với khuôn mặt trắng bệch và giọng nói run rẩy.
“Thưa ngài, lúc ở chợ, tôi bị một người xô đẩy. Tôi quay lại thì phát hiện ra đó là Thần Chết. Ông ta nhìn tôi và giơ bàn tay lên như thể làm điều gì đấy thật đáng sợ… Xin ngài hãy cho tôi một con ngựa, tôi cần chạy trốn khỏi thành phố này… Tôi sẽ đến Samarra và Thần Chết sẽ không thể tìm thấy tôi”.
Sau đó, người đầy tớ vội vàng lên ngựa và phi nước đại đến Samarra.
Người thương nhân bèn ra chợ tìm Thần Chết để hỏi rõ ngọn ngành. “Tại sao ngài lại đe dọa đầy tớ của tôi khi ngài gặp anh ta vào sáng nay?”
“Ồ, tôi đâu có đe dọa gì. Tôi chỉ ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta ở Bagdad này thôi. Rõ ràng là tôi hẹn với anh ta ở Samarra cơ mà”.
Đừng bao giờ trốn chạy, mà hãy dũng cảm đối mặt!
2. Quá sợ!
Một chàng trai trẻ quyết định rời ngôi làng hẻo lánh của mình để khám phá thế giới bên ngoài. Anh đi mãi cho tới khi gặp một con sông nước chảy xiết, khiến anh buộc phải dừng bước. Bên bờ sông là một người đàn ông đang đứng đợi. Trùm kín trong chiếc áo choàng đen, người đàn ông chỉ để lộ đôi mắt màu đỏ, toát lên vẻ lạnh băng. Bước lại gần, anh mới phát hiện ra đó chính là Thần Chết.
“Ta đã đợi anh ở đây rất lâu rồi. Hãy nghe cho kỹ, chàng trai, trước khi Mặt Trời mọc vào ngày mai, ta sẽ đến ngôi làng của anh và lấy đi 50 người đàn ông… Giờ thì anh có thể về được rồi”.
Anh vội vàng chạy về. Mồ hôi nhễ nhại và giọng nói vẫn còn hoảng sợ, anh kể lại câu chuyện với mọi người trong làng.
Những người đàn ông còn lại vô cùng sợ hãi. Họ quyết định đốt lửa suốt đêm để chuẩn bị cho một điều gì đó…
Sáng sớm hôm sau, chàng trai thức dậy và phát hiện rằng không phải 50, mà là 500 người đàn ông đã qua đời. Anh bực tức tìm đến bờ sông để hỏi rằng tại sao Thần Chết lại nói dối, và rằng Thần Chết cần phải trao trả những người đàn ông còn lại…
“Ồ, chàng trai trẻ, ngọn gió nào đã đưa anh tới đây?”
“Ngài đã nói là chỉ lấy 50 mạng người, nhưng lại cướp đi của chúng tôi những 500 người! Họ đã làm gì nên tội chứ?”
“Ta chỉ đưa đi 50 người thôi, còn lại là do Sợ Hãi lấy”.
Những xúc cảm tiêu cực còn đáng sợ hơn cả Thần Chết!
3. Trả giá?
Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp, bo bo, chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta cũng để dành được một gia tài lớn. Nhưng chẳng ngờ đời người như ánh chớp, tháng ngày đã tận, một hôm Thần Chết đột nhiên xuất hiện đòi mạng anh.
Đúng lúc ấy, anh ta mới nhận ra rằng mình chưa từng hưởng thụ chút gì từ số tiền đã tích cóp được, bèn nài nỉ: “Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho ngài. Ngài chỉ cần cho tôi sống thêm một năm để hưởng thụ thôi được chăng?”.
“Không được!”, Thần Chết lắc đầu, nghiêm nghị nói.
“Vậy tôi biếu ngài một nửa nhé. Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không?”. Chàng trai tiếp tục khẩn khoản van lơn.
“Không được!”, Thần Chết vẫn không đồng ý, phũ phàng từ chối.
Anh chàng lại nói: “Vậy thì tôi xin giao hết của cải cho ngài. Chỉ cần ngài cho tôi sống thêm một ngày thôi, vậy được chứ?”.
“Không được!”. Lần này, Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay toan động thủ.
Người đàn ông tuyệt vọng, cầu xin Thần Chết lần cuối cùng: “Xin ngài cho tôi một phút để viết di chúc!”.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh ta run rẩy, lấy chiếc bút viết ra dòng chữ trong nước mắt giàn giụa:
Xin hãy ghi nhớ, bao nhiêu tiền bạc cũng không mua nổi một ngày
THM sưu tầm