Angulimal đã giết nhiều người. Anh ta đã thề giết một nghìn người. Anh ta đã giết được 999 người, và anh ta đeo vòng cổ được làm từ những ngón tay của họ. Anh ta chỉ cần thêm một người nữa. Bất kì khi nào ai đó nghe nói rằng Angulimal đang ở xung quanh họ sẽ rời đi, bởi không ai muốn ở gần anh ta. Anh ta sẽ không nhìn tới người đó, anh ta sẽ không nghĩ dù chỉ một giây - anh ta đơn giản sẽ giết bất kỳ ai anh ta có thể thấy. Ngay cả vua Prasanjit của Bihar cũng sợ anh ta; ông ta sẽ rùng mình ngay cả khi nhắc tới tên anh ta. Ông ấy đã gửi đi nhiều binh sĩ truy đuổi anh ta nhưng không thể bắt được Angulimal.
Một hôm Phật đi ngang qua vùng đồi đó. Người làng đã bảo ông ấy, "Đừng đi tới đó! Ông là một nhà sư hiền lành và Angulimal sẽ giết ông."
Phật nói, "Ta đã chọn con đường để đi, và ta sẽ không thay đổi nó vì bất kì lý do gì. Nếu Angulimal ở đó thế thì thậm chí ta còn có nhu cầu lớn hơn đi tới đó. Còn phải xem liệu Angulimal sẽ giết ta hay ta sẽ giết anh ta."
Nhưng mọi người nói, "Đây là điên rồ hoàn toàn! Ông không có tới một tấc sắt, làm sao ông đi tới giết được Angulimal?"
Phật không là người đàn ông bạo lực, và Angulimal thì to lớn, một người gần giống như quỷ dữ. Nhưng Phật nói, "Bây giờ chúng ta phải xem xem liệu Angulimal giết Phật, hay Phật giết Angulimal. Và ta sẽ đi chỉ trên con đường được chọn của mình. Một khi ta chọn đường ta sẽ không thay đổi nó. Và may mắn hơn tất cả bởi ta sẽ có cơ hội để gặp Angulimal. Nó là một cơ hội bất ngờ."
Vì thế Phật tới nơi mà Angulimal đang quan sát từ nơi ẩn náu bí mật của anh ta - một nhà sư vô hại đang lặng lẽ bước đi trên đường. Từ nơi ẩn nấp của mình Angulimal hét, "Nghe đây, đừng đi tới nữa! Chỉ bởi mi là một sannyasin nên ta cảnh báo người. Quay lại đi! Ta cảm thấy tội nghiệp cho người – nhìn ngươi bước đi mới yên lặng, chậm rãi làm sao. Quay lại đi, đừng bước tới gần thêm nữa, bởi ta không quen cảm thấy thương hại cho bất kì ai. Ta sẽ giết ngươi."
Phật nói với anh ta, "Ta cũng không quen cảm thấy hối tiếc cho bất kì ai. Và khi nó là một thử thách như thế, làm sao một sannyasin có thể lùi lại? Vì thế ta sẽ đi tiếp, và người nên đi ra khỏi nơi ngươi đang ẩn nấp đi."
Angulimal rất ngạc nhiên: "Người đàn ông này hẳn là điên!" Anh ta nhấc rìu lên và đi xuống. Khi anh ta tới gần Phật và nói," Người đang mời chào cái chết một cách không cần thiết."
Phật nói, "Trước khi người giết ta, chỉ làm một điều nhỏ thôi. Thấy cây kia không? - hãy lấy ra bốn lá từ nó."
Angulimal nhấc rìu lên và chặt một cành cây xuống và anh ta nói, "Đây là bốn nghìn lá thay vì bốn lá."
Đức Phật nói, "Làm thêm một điều nữa. Trước khi người giết ta, kết nối cành đó lại cây."
Và Angulimal nói, "Điều đó thì khó."
Phật nói, "Ngay cả một đứa trẻ cũng có thể phá hủy cái gì đó, nhưng chỉ ai có thể làm gì đó quay lại cuộc sống mới là con người đích thực, một người mạnh mẽ. Người là một kẻ yếu đuối - người chỉ có thể phá hủy! Ngừng nghĩ về bản thân mình như một người mạnh mẽ đi: Người thậm chí không thể kết nối một lá nhỏ trở lại cành."
Angulimal nghĩ thật nung một lúc và nói, "Đó là sự thật. Thật sự có cách nối liền cành đó sao?"
Phật nói, "Có! Đó là con đường ta đang đi đây."
Angulimal nghĩ, và tâm trí ích kỷ nhận ra lần đầu tiên rằng trong giết chóc không có sức mạnh; thậm chí một người yếu đuối cũng có thể giết người. Vì thế anh ta nói, "Ta không yếu đuối, nhưng ta có thể làm gì?"
Phật nói, "Hãy theo ta."
Angulimal trở thành sư! Anh ta đi vào làng khất thực ngày hôm đó, vì thế mọi người trở nên sợ hãi. Họ trèo lên nóc nhà mình và bắt đầu ném đá vào anh ta. Anh ta ngã xuống, đổ máu; anh ta đang bị đập bởi đá từ khắp nơi. Và Phật đi tới gần anh ta và nói, "Angulimal, brahmin Angulimal, đứng lên nào! Hôm nay con đã chứng minh lòng can đảm của con. Khi những viên đá của họ đập vào, tim con không bị đổ đầy với giận dữ. Và ngay cả khi cơ thể con bắt đầu đổ máu và con bị thương, trái tim con vẫn tràn đầy yêu thương với họ. Con đã chứng minh con là một con người. Con đã trở thành một brahmin, người đã đi tới biết được thiêng liêng."
Khi Prasanjit nghe tới sự thay đổi của Angulimal ông ấy đi tới gặp Phật. Ông ấy ngồi xuống và nói, "Ta đã nghe nói rằng Angulimal đã trở thành sư. Ta có thể gặp hắn không?"
Phật nói, "Vị sư đang ngồi cạnh ta đây là Angulimal." Nghe thấy vậy, tay và chân của Prasanjit bắt đầu run. Vị sư vẫn đang được gọi cùng một cái tên, và nỗi sợ mà ông ta cảm thấy vẫn còn chưa thay đổi.
Nhưng Angulimal nói, "Đừng sợ. Người đó đi rồi! Năng lượng của anh ta đã được biến đổi. Bây giờ tôi ở trên một con đường khác. Bây giờ ngay cả nếu ông giết tôi, tôi sẽ không nghĩ xấu về ông."
Mọi người hỏi Phật làm sao một người tàn ác tới vậy có thể biến đổi như thế. Phật nói với họ, "Không phải là chuyện của tốt hay xấu, chỉ là vấn đề chuyển hóa năng lượng."