Hỏi: Kính bạch Thầy, người đánh mất thân này đến muôn ngàn kiếp sau
cũng khó mà được làm người, ví như con rùa mù tìm bọng cây ngoài biển, xin Thầy
chỉ dạy cho con được rõ.
Đáp: Đức Phật dạy: “được thân
người là khó,” khó có nghĩa là khó được thân người chứ không phải là không được
thân người, khi hành động thiện ác của con đã trải qua một thời gian trả nghiệp
của nó thì nghiệp ấy lại được sanh làm người.
Một người làm ác luôn luôn làm
khổ mình khổ người và khổ tất cả chúng sanh thì nghiệp ác ấy chẳng bao giờ trở
lại làm người. Cho nên Đức Phật ví dụ bộng cây và con rùa mù giữa biển, có
nghĩa là nghiệp ác không bao giờ trở lại làm thân người nữa được, phải thời
gian lâu lắm trả cho hết nghiệp ác đã làm, khi trả hết nghiệp ác đã làm thì
nghiệp còn lại tương ưng với loài người thì mới sanh ra làm người. Ở đây con
nên hiểu mang lốt nghiệp chúng sanh là mang lốt nghiệp trả nợ máu xương mà con
người đã từng gieo rắc, đến chừng trả hết nghiệp ác của mình đã gây ra thì mới
tương ưng với nghiệp làm người tức là mới đủ duyên sanh làm người.
Vấn đề tái sanh luân hồi và
nghiệp thiện ác không phải là vấn đề để cho người còn trí hữu hạn hiểu biết,
càng luận về nhân quả luân hồi càng bị tưởng tri lừa đảo thành ra hiểu sai mất.
Vấn đề này phải là người có trí vô hạn không bị ngăn cách bởi không gian và
thời gian mới thấu suốt, không bị tưởng tri đánh lừa. Vấn đề này là vấn đề
không ích lợi nên Đức Phật gọi là hý luận. Trong lúc con người còn bản năng
loài cầm thú hung dữ, chà đạp lên nhau vì miếng cơm manh áo và vật chất, kẻ
mạnh ăn hiếp kẻ yếu, cuộc sống con người không còn có đạo đức khiến cho loài
người quá khổ đau vì phải bon chen trong cuộc sống.
Vấn đề Phật giáo là vấn đề lợi
ích cho cuộc sống của con người, đó là đạo đức nhân bản không làm khổ mình khổ
người chứ không phải ngồi thiền, niệm chú, tụng kinh, niệm Phật hay để tìm hiểu
nhân quả ba đời mà khiến cho con người hết khổ. Ngồi thiền, niệm chú, niệm
Phật, tụng kinh sám hối hay tìm hiểu nhân quả ba đời đó là những điều dễ bị
tưởng lừa đảo dối gạt người.
Đạo Phật có mặt trên đất nước
Việt Nam hơn 2000 năm, chùa cất khắp nơi đâu đâu cũng có mà dân tộc Việt Nam có
hết khổ chưa? Chùa càng nhiều càng tạo ra nhiều việc mê tín, lừa đảo, tiền mất
tật mang. Hiện giờ chùa tháp xây cất hàng tỷ tỷ bạc, chùa nào cũng đẹp đẽ khang
trang như cung vàng điện ngọc, tiền bạc của tín đồ đổ vào như nước mà có ích
lợi gì? Đời khổ vẫn còn khổ như vậy và còn khổ hơn.
Đạo đức con người càng ngày càng
xuống dốc, ngồi thiền, niệm Phật, niệm chú, tụng kinh, sám hối v.v... có giải
quyết được những gì lợi ích cho xã hội đâu, hay là một sự tránh né của những
người tiêu cực hoặc của những người mượn sự vô minh của người khác làm giàu
trên mồ hôi nước mắt bằng danh nghĩa tôn giáo.
Trong lúc nhân dân Việt Nam nói riêng
và con người trên hành tinh này nói chung đang cần có một nền đạo đức để con
người đối xử với con người đừng làm khổ cho nhau. Bởi vậy cháu hỏi những điều
này là những điều lừa bịp của các tôn giáo nói về con người bằng cách này hay
bằng cách khác chứ không bao giờ nói đúng về con người cả.
Được thân người khó là khó ở năm
tiêu chuẩn làm người chứ không phải khó ở thân người. Thân người cũng giống như
thân của loài động vật. Động vật sinh ra trùng trùng thì con người cũng sinh ra
trùng trùng. Như vậy thân người như thân động vật thì không khó, nhưng thân
người khó là khó ở chỗ năm đức hạnh.
Trưởng lão Thích Thông Lạc