Có khi nào bạn nhìn lại mình và
tự hỏi mình là ai? Tôi là một cơn gió bay ngang qua bầu trời, tôi là cơn mưa
mát lành cho những vùng khô cằn sỏi đá? Câu hỏi "Tôi là ai?" có khi
là một câu hỏi bỏ ngỏ, bởi lẽ đôi khi thật khó để trả lời được rằng mình là ai dù
đã sống trên đời hàng chục năm, và đôi khi cũng bởi lẽ người ta chưa hiểu được
hết cái tôi của mình.
"Cà phê thì đắng, hoa thì
thơm". Việc xác định tôi là ai, tôi có nhiệm vụ gì, tôi nhận thức thế giới
này ra sao?" là những câu hỏi căn bản để mỗi người sống tốt cuộc sống duy
nhất của mình. Mỗi người chỉ có một cuộc đời, chỉ được sống có một lần, và mỗi
ngày là một món quà mà tạo hóa ban tặng cho chúng ta, bạn là đóa hoa thơm giữa
đời hay không là tùy thuộc vào chính bạn. Mỗi người một vẻ, chúng ta góp phần
tạo nên cho cuộc sống một vẻ đẹp hoàn mỹ cho dù không phải ai cũng có một cuộc
sống hoàn hảo để có một cái tôi hoàn hảo. Thế nhưng, như Eptusenko đã từng viết
"Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời, mỗi số phận chứa một phần lịch sử".
Tôi có thể không phải là thứ nhất nhưng Tôi là duy nhất bởi Tôi nhìn nhận thế
giới thưo góc nhìn của chính Tôi, Tôi sẵn sàng trả giá để khám phá và hoàn
thiện bản thân, và Tôi chấp nhận sự khác biệt của mình và tạo cơ hội cho người
khác thích nghi.
Thực ra, việc xác định được
"Tôi là ai?" là một vấn đề rất quan trọng, bởi khi xác định được bản
thân mình, được chỗ đứng của mình, biết được mình mong muốn điều gì và có mục
đích rõ ràng, bạn mới có thể đạt được thành công. Cũng chính bởi vậy mà môn học
Kỹ năng sống, xác định bản thân đang được áp dụng trong các trường đại học ngày
càng nhiều.
Trong những lần lướt Net, tôi vô
tình đọc được câu chuyện về một cô gái muốn xin vào làm trong một nhà hàng Nhật
Bản. Cô gái cố gắng hết sức để có thể trau dồi vón tiếng Anh và tiếng Nhật dành
cho nhà hàng, thậm chí cô ấy còn lên mạng tìm thông tin về các đầu bếp nổi
tiếng của Nhật, các loại sushi nổi tiếng...Thế nhưng khi đến tuyển dụng, một
câu hỏi duy nhất cô ấy nhận được, đó chính là "Em là ai?". Cô gái
thật sự lúng túng trước câu hỏi này và đã không gây được ấn tượng với người
tuyển dụng. Đó thực ra là một câu hỏi thật sự rất tuyệt và thông minh, nhưng
không phải ai cũng có thể trả lời được.
Bạn thấy không, đôi khi chúng ta
mải mê lo cóp nhặt tri thức và vốn sống mà quên mất ta là ai, và nhà tuyển dụng
họ muốn ở chúng ta nhiều hơn những kiến thức chuyên môn và kỹ năng làm việc. Họ
cần chúng ta biết chúng ta là ai, hay nói cách khác, phải nhận thức được giá
trị của bản thân mình, từ đó mới biết được giá trị của sức lao động. Chính vì
vậy, hãy tập xác định mình là ai, mình muốn gì trước khi muốn có được thành
công, đơn giản chỉ là nếu bạn không biết mình muốn gì, bạn sẽ không bao giờ có
cái đích để phấn đấu.
Mỗi chúng ta là một điều tuyệt
vời nhất mà tạo hóa đã tạo ra. Hãy tạo ra một cái tôi hoàn hảo bằng cách tự trả
lời những câu hỏi: mình đang ở đâu? Mình muốn gì? Mình cần gì? Mình mong muốn
điều gì?... và chỉ có một con đường để ước mơ đó chính là làm việc hết mình,
luôn luôn nghĩ đến những điều mình muốn và thật sự nỗ lực trong cuộc sống.
Tôi có đọc được một câu chuyện
của một người đàn bà "28 năm gắn bó với dòng đời xuôi ngược",
"Nhiều khi tôi tự hỏi rằng: Tôi là ai?. Cuộc đời của mỗi con người cũng
giống như những trang tiểu thuyết, nhưng tiểu thuyết đời tôi nếu viết ra, trên
Trái Đất này phải có hàng triệu con người rơi nước mắt. Khổ đau đến tột cùng và
yêu thương đến đỉnh độ. Tôi tham lam lắm, thế nhưng tôi không thể làm gì giữa
bộn bề cuộc sống này, tôi còn một đứa trẻ đang chờ mẹ về sau giờ tan sở, một
tình yêu dang dở với người cha của con trai tôi, tôi chỉ là hạt cát nhỏ giữa sa
mạc cát mênh mông, tôi như cơn gió lang thang giữa bầu trời, muốn xoa dịu nỗi
đau cho mọi kiếp người nhưng lại không thể. Và vẫn luôn tự hỏi mình: Tôi là
ai?". Vậy đấy bạn à, đôi khi người ta tự hỏi mình là ai khi còn những điều
không thể làm được, khi bất lực trước mong muốn dữ dội và cháy bỏng.
Quả thật, để trả lời được câu hỏi
"Tôi là ai?" là một điều thật sự khó, và không phải ai cũng có thể
tìm ra câu trả lời trong một sớm một chiều. Trong cuộc sống không có nhiều bước
ngoặt, mỗi vấp váp, mỗi trải nghiệm chính là cơ hội để ta có thể khám phá bản
thân và xây dựng cuộc sống.
Một bài thơ khuyết danh nhưng
cháy bỏng nhịp sống và thổn thức yêu thương, là những khát vọng được vươn lên,
cống hiến cho đời, cho cuộc sống. "Tôi là ai?" - là niềm tin, là khát
vọng, là cánh hoa, là ngọn gió, là tương lai...Và cho dù bạn là ai, bạn đang
đứng ở đâu thì hãy luôn tự tin, tự hào vì chính bản thân mình... Bởi cho dù bạn
không phải là thứ nhất nhưng bạn là duy nhất trên cuộc đời này.
"Tôi muốn là niềm tin
Sinh ra từ cuộc sống
Tôi muốn là khát vọng
Đem niềm tin bay xa
Tôi muốn là bài ca
Ngân nga từ lòng mẹ
Tôi sẽ là tất cả
Trong một ngày không xa
Tôi sẽ là đóa hoa
Dâng cho đời mật ngọt
Tôi sẽ là ngọn gió
Nâng cánh diều bay xa
Bầu trời xanh bao la
Dòng sông chảy hiền hòa
Tôi là con thuyền nhỏ
Lướt gió ngoài đại dương
Tôi gọi về yêu thương
Trong tiếng ca trầm lắng
Gọi niềm tin chiến thắng
Trong giọt nắng ban mai
Tôi gọi về tương lai
Trong ngày mai hạnh phúc
Tôi muốn gọi cảm xúc
Cho ngày mới bình yên
Tôi muốn đến mọi miền
Để gọi mùa thu tới
Tôi đưa tay tôi với
Những hạt nắng lung linh
Ấm áp nụ cười xinh
Trên quê mình đất nước".
"Không được đánh mất mình
mới là điều quan trọng". Muốn như thế phải luôn đi tìm câu hỏi: "Tôi
là ai, tôi sẽ trở thành người như thế nào? Tôi cần gì?"... Sẽ có những lúc
bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn dừng lại nhưng tương lai ở phía trước, hãy cố gắng
lên, bởi tất cả chỉ là chông gai nho nhỏ trên con đường khẳng định cái Tôi chân
chính.