Người muốn trường sinh bất tử vì người sợ chết và do không thấy cái chết đang diễn ra nên tìm cách làm cho cái chết lâu đến. Có người chết rất tự nhiên, nằm ngủ rồi chết, nhưng cũng có người chết rất khổ, đau bệnh, hoặc bị tai nạn, hoặc bị giết hại mà chết. Cho dù công thành danh toại, tình yêu đậm sâu, của cải chất đống thì cái chết cũng đến và ra đi hai bàn tay trắng. Những gì được tạo ra đều không thể mang theo, chỉ có nghiệp mang theo và cuộc sống tiếp theo có hạnh phúc hay không tùy thuộc vào những gì đã làm trước đó.
Ham muốn trường sinh bất tử cũng là cái tham, tham sống lâu, tham sống mãi mãi. Nếu sống lâu mà không tu thì chật đất, ác nghiệp sâu dày và sẽ không còn trường sinh bất tử nữa. Dù sống trăm năm mà không thấy pháp sinh diệt trong khi sống một ngày mà chứng được pháp sinh diệt thì thọ mạng ngắn không hề gì. Nếu sống ít đi để người khác có cơ hội được sống thì thọ mạng ngắn cũng không hề gì. Có anh học trò hỏi tôi, Thầy ơi, gia đình con đi hỏi ba ông thầy, ai cũng nói con và bạn gái xung khắc, nếu cưới nhau thì con sẽ chết yểu, lo quá thầy ạ, thầy là ông thầy thứ tư nhé.
Chưa chết đã lo rồi đấy. Tôi thì không biết coi tuổi xung khắc gì đâu nhưng cũng khuyên cậu học trò, Con đừng có lo lắng như thế, nếu hai vợ chồng sống với nhau cả trăm năm mà không có thương nhau đâu có bằng hai người sống với nhau chỉ mới có một ngày mà thương nhau thiệt. Vậy mà cuối cùng anh cũng cưới vợ rồi sinh con đẻ cái. Quả thật cũng có những cặp vợ chồng sống vì tình nghĩa, vì con cái hơn là tình yêu, và cũng có cặp nam nữ thương nhau nhưng không thể đến với nhau vì giới cấm thủ, vì khác biệt tôn giáo, vì sự cản trở, vì chênh lệch tuổi tác, vì môn đăng hổ đối và đủ thứ vì khác.
Trời lúc nắng lúc mưa, nhưng cũng có lúc mưa nắng và cũng có lúc không nắng không mưa. Thời tiết thất thường giống tình cảm của con người, lúc thương, lúc không thương, lúc thế này thế kia. Dù sao đi nữa, khi tình thương vẫn còn trong lồng ngực thì vẫn cứ nguyện thương yêu. Ngày mai hay lát nữa đây người có thể ra đi hay người kia có thể ra đi, lời yêu thương hay lời chia tay cũng không kịp nói, nên nếu muốn yêu thương thì hãy yêu thương ngay giây phút này. Hiện tại có sức mạnh kỳ vĩ, nó không du dương như tiếng dương cầm, không rạng rỡ như bình minh buổi sáng, không đẹp đẽ như bảy sắc cầu vồng, nhưng quyền năng của hiện tại thì không thể chối cãi, vì nó dạt dào như biển cả mênh mông.
Có duyên mới gặp nhau chứ không phải tự nhiên mà gặp. Khi gặp nhau thì hãy ban tặng yêu thương, có gì mà phải nuối tiếc. Người ta cứ chạy đua theo những thói cạnh tranh nhất thời. Trên thương trường thì giành từng chút thị phần. Trên chiến trường thì giành từng mạng sống hay từng miếng đất. Nếu có người thương nhau thì thế giới này đỡ biết mấy. Phim ảnh có quá nhiều bạo động và người ta làm phim tình cảm. Phim tình cảm thì quá ủy mị và đau thương nên người ta làm phim hài. Người cứ chạy qua chạy lại và chưa bao giờ thỏa mãn. Tình yêu cũng không mưa thuận gió hòa.
"Sống ở trên đời cần có một tấm lòng"
Không ai trốn được cái chết, dù muốn bay vào sao hỏa để thử nghiệm cũng phải chết thôi. Những người tu tiên đi vào chốn non cao hay vào hang động nằm sâu trong rừng thì cũng chết. Tiên mà còn ở trần gian thì là tiên mắc đọa, nhưng nếu sinh về cõi trời thì đến lúc nào đó cũng rớt xuống để bị đọa tiếp. Nói cho vui vậy chứ khi chưa chứng được quả giải thoát, sinh vào cõi trời đi chăng nữa thì sau khi hưởng hết phước phần thì vẫn cứ phải chết. Chết có thể được hiểu là chuyển từ kiếp này sang kiếp khác hay từ dạng này sang dạng khác. Chuyển từ trẻ thơ sang thanh niên, từ thanh niên sang trung niên, từ trung niên sang lão niên cũng có thể gọi là thay hình đổi dạng. Nhờ chết mà người được tiếp nối như thế và chuyện chết diễn ra như cơm bữa, nên đừng trốn chạy cái chết, chấp nhận và chào mừng cái chết như sự kiện được sinh ra.
Nguồn: lichvansu.wap.vn