Tình yêu là gì?

Hỡi thế gian Tình là gì, mà sao tất cả mọi người đều sẵn sàng trả mọi giá để có nó? Tình là gì mà ai ai cũng đau khổ khi dính vào lưới tình? Tình là gì mà sao hậu quả của nó bao giờ cũng trái ngược với những gì được viết, được nói và được ca tụng ? Tình là gì mà sao ai ai cũng đâm đầu vào đó?.

- Tình yêu là thuốc độc, thuốc độc này không thể chữa được, thuốc độc làm cho con người bị ghiền, muốn cai mà cai không được, muốn bỏ cũng không xong, muốn quên càng thêm nhớ, muốn thoát thì càng bị trói buộc, muốn có hạnh phúc thì chỉ được đau khổ, muốn vui chỉ nhận được buồn, muốn có thì lại mất, muốn xa thì bị nó bám lấy, muốn trốn cũng không trốn được.

- Tình yêu không có công thức riêng cho chính nó, nó được tạo ra bởi nhiều duyên hợp thành, chính nó là sự vay trả trả vay của nhân quả.

Biết là có vay phải trả, muốn trả thì phải dứt bỏ, không dính mắc vào nữa. Đằng này ai cũng đâm đầu vào, chưa trả xong lại vay tiếp, vay trả trả vay suốt đời, hết đời này đến đời khác, có phải là vô minh không?

Con người từ nhỏ đã được nhồi nhét vào đầu rằng tình yêu là một trong những thứ phải có trong cuộc đời này. Nó đã được con người ca ngợi hóa nó, được người đời vẽ ra những bức tranh thơ mộng của tình yêu qua ca nhạc, phim ảnh, tranh họa, thơ ca và đủ mọi sáng tác nghệ thuật.

Chính vì những yếu tố đó mà con người bị đầu độc bởi những nét đẹp của tình yêu. Chỉ khi con người đối diện với tình yêu, tiếp xúc với nó, có được nó, trải nghiệm với nó,...mới hiểu được tình yêu không như những gì được biết.

Thực chất tình yêu không khác gì một đồ chơi của trẻ con, khi chưa có thì thích, muốn. Khi có rồi thì mau chán và muốn có những cái khác.

Cái đẹp của tình yêu quá ngắn ngủi, vui thì ít, buồn thì nhiều, vô thường biến đổi, chỉ tồn tại được một khoảng thời gian rồi sau đó chỉ đầy đau khổ và đắng cay.

Đến khi có nó rồi thì đã muộn, gạo đã nấu thành cơm, phải gánh lấy trách nhiệm với người mình yêu, con cái và gia đình. Sự trói chặt của tình yêu làm cho con người mất đi sự tự do, mất đi sự tự chủ, cuộc đời trở nên như nô lệ, sống trong lao tù, không có thời gian sống cho mình, làm ngày làm đêm, lo cho gia đình, cho con, cho cháu đến suốt đời.

Tình yêu không khác gì tình dục, sau những chuyện ân ái, người phụ nữ là người lãnh lấy bao nổi khổ của cuộc đời: khổ vì mang tiếng không còn trong trắng, khổ vì làm dâu trong nhà chồng, khổ vì ói mửa, mệt mỏi mang bầu, xanh xao, ăn uống không vô, khổ vì mang thai 9 tháng 10 ngày đi đứng khó khăn nặng nhọc, khổ vì đẻ sanh thập tử nhất sanh, khổ vì phải nuôi con khôn lớn, khổ vì phải thường xuyên dọn dẹp sự bài tiết của con chịu hôi, chịu thối, hốt dọn, lau chùi, tắm giặt quần áo cho con, khổ vì con bệnh, con không ăn, con khóc suốt đêm ngủ không được.

Đến khi lớn khổ vì phải lo cho con ăn học, tốn trăm thứ chi phí, dành thời gian đưa đón con đi học, canh con có học không, có hiểu bài không, con có ham chơi không, phải học bài với con, khi thấy con đi học về trễ thì lo lắng, thấy con học dỡ cũng lo bị rớt, khổ vì con cãi lời cha mẹ, khổ vì sợ con bỏ học đi chơi, kết bạn xấu, hút xì ke ma túy,...Đến khi con khôn lớn thì lo con có nghề nghiệp đàng hoàng không? có đủ nuôi sống bản thân không,...

Ngoài trừ việc lo cho con, người phụ nữ còn phải đảm đang trăm việc ở nhà: giặt giủ, nấu cơm nước, rửa chén bát, đi chợ, đi làm kiếm tiền, dẫn con cái đi chơi,... Tất cả những cái khổ ở trên đều do tâm tham sắc dục mà ra. Muốn thoát khổ chỉ cần biết dứt bỏ không dính đến tình dục nữa mà thôi.

Tình yêu làm cho con người mù quáng, càng muốn chiếm hữu thì kết cục càng dẫn đến mau rạn nứt và tan vỡ. Tình yêu làm cho con người trở nên ích kỷ, hẹp hòi, nhỏ nhen, chỉ biết lợi ích cá nhân, dễ ghen tuông, dễ sân giận. Khi sự chiếm hữu bị thất bại hoặc bị bỏ rơi thì tình yêu trở thành sự hận thù, chiếm không được thì không muốn người khác có nó, sẵn sàng dùng đủ mọi thủ đoạn để phá hoại, mất đi hết lý trí, trở nên độc ác, không khác gì ác thú, mất đi mọi nhân tính.

Tình yêu làm cho con người vì người mình yêu:

Sẵn sàng hy sinh bản thân để đạt được mục đích, bất chấp mọi thủ đoạn.

Sẵn sàng hy sinh tình thân quen như cha mẹ, anh chị em, bạn bè, bà con để có được hạnh phúc.

Sẵn sàng xông vào biển lửa, dù là lên núi cao, xuống chảo dầu cũng không ngại.

Tình yêu có thể làm cho một người tài giỏi trở thành kẻ trụy lạc, ăn chơi, buông xuôi, chán đời, trở nên vô dụng, người không giống người, ma không giống ma, nghiện rượu, cờ bạc và trở thành kẻ vô tích sự.

Tình yêu có thể làm cho một người ngu dốt trở thành kẻ sáng suốt thông minh, kẻ yếu đuối trở thành kẻ gan dạ, dũng cảm.

Tình yêu có thể làm cho một kẻ đang buồn trở nên vui, vui thành buồn muốn chết.

Tình yêu làm cho người ta sẵn sàng chết mà không sợ.

Tình yêu làm cho người ta sống chết có nhau.

Tình yêu có thể đem niềm hy vọng đến mọi người và cũng có thể hủy diệt tất cả.

Tình yêu có thể làm cho người ta bỏ hết tất cả hoặc trở nên siêng năng cần mẫn chăm chỉ, xây dựng lại cuộc đời.

Tình yêu làm cho hồn phách điên đảo như bị trúng thuốc mê, không còn biết mình làm gì, dù điều đó có gây hại đến mình và mọi người xung quanh. Chỉ cần thỏa mãn, đạt được mục đích lấy lòng người mình yêu.

Tình yêu ngày nay là tình yêu có điều kiện, kẻ đến với tình yêu vì nhan sắc, tài hoa, đức hạnh, vì công danh quyền lực, vì lợi ích, vì của cải, tài sản, vì sự thỏa mãn nhục dục cho bản thân,...

Tình yêu không thể miễn cưỡng, không thể ép buộc, bắt buộc người khác yêu mình, yêu người không yêu mình, yêu người đã yêu người khác, phá hoại hạnh phúc của người khác để đoạt lấy người yêu.

Vì tình yêu mà bao thiếu nữ mê muội, yêu sâu đậm nhưng cũng không nuối tiếc.

V.v...

Cái vô minh của tuổi trẻ mới lớn là luôn mơ ảo tưởng về những điều tuyệt đẹp của tình yêu, do vậy không ai có thể thoát khỏi lưới tình. Chỉ có những bậc hiền trí hoặc những người đã trải nghiệm qua tình yêu mới thấy rõ được bản chất độc hại và nguy hiểm của nó. Chính nó là duyên của tái sanh luân hồi, hết kiếp này đến kiếp khác phải trả vay vay trả cho nhau. Chính nó là nguyên nhân của muôn vàn đau khổ của hàng vạn con cháu sau này, hết đời này đến đời khác không thoát khỏi lưới tình đau khổ.

"Chữ Tình hại người, chữ Ái hại người, nhưng từ cổ tới kim có mấy ai hiểu được mà không rơi vào lưới tình"

Previous Post
Next Post