Một nhà hiền triết nọ thích suy tư về đề tài này. Ông luôn lập đi lập lại câu hỏi: đâu là ý nghĩa cuộc sống. Nghe vậy một em Hoạ Mi bay tới và nói:
- Ý nghĩa cuộc sống ư? Chỉ là vui ca nhảy múa. Rồi nó bay đi trong tiếng hót véo von.
- Chú chuột chũi thì gầm gừ phản đối: Đời là một cuộc chiến đấu không ngừng với bóng tối.
- Còn chị Bướm Bảy Mầu lại lắc đầu: Cuộc sống là gì, nếu không phải là hưởng thụ những thú vui?
- Bấy giờ bác Ong Mật mới trịnh trọng tuyên bố: Đời sống không phải là hưởng lạc mà là lao động, lao động và lao động.
- Tất cả đều phi lý! Đời sống chỉ là tự do, là tung cánh trên ngàn mây- Anh Phượng Hoàng ngất ngư trên trời xanh dõng dạc phán.
- Tuy nhiên chị Tùng Bách chậm rãi khẳng định: Đời sống là một nỗ lực không ngừng để vươn cao.
- Cô Hồng Nhung cũng chẳng chịu: Đời sống chỉ là trao chuốt cho vẻ đẹp thêm duyên dáng.
- Chàng lãng tử mây lang thang lại thở dài ngao ngán: Cuộc đời chỉ là chia ly và đau khổ, đắng cay và nước mắt.
- Chị suối nhỏ thì thầm: Đời là sắc sắc không không, thế nên thay đổi, đổi thay không ngừng.
Cứ thế mọi sinh vật lần lượt nói lên tiếng nói của mình về ý nghĩa cuộc đời, còn nhà hiền triết thì gục xuống tắt thở, trên môi vẫn hé mở như muốn lập lại câu hỏi vì chưa tìm ra được câu trả lời.
Xem ra vị triết gia này bất hạnh hơn các loài vật, cây cỏ khác, bởi chúng còn biết chúng được sinh ra và hiện diện trong cuộc đời này để làm gì. Chúng sẽ thanh thản ra đi sau khi đã chu toàn tốt đẹp sứ mạng đã được giao phó.
Sưu tầm