Đời người ngắn ngủi tựa hoa rơi

Ngắn ngủi và cũng chóng tàn như kiếp hoa, đời người cũng luôn phải chứng kiến những cảnh được mất, hợp tan, vui buồn…

Lấy điều hoa nở, hoa rụng để trải nghiệm cái rong ruổi của thời gian, cái quy luật mặc định của tạo hóa cho đời người, thật đã làm nhẹ đi bao nhiêu y tứ, chất thiền cũng vì thế được lan tỏa:

Xuân đi trăm hoa rơi
Xuân đến trăm hoa nở

Có điều chi phải băn khoăn chuyện hoa nở hoa rơi…Nói chuyện hoa nở, hoa rơi mà nghĩ được đến đời người ngắn ngủi, đã thật là tài hoa của Thiền sư.

Đó là quy luật đào thải của thời gian…Mượn hoa mai  gợi lên được cái tuần hoàn, xoay vần của tạo hóa. Thông điệp nhắn gởi tuy giản đơn mà nhiều y vị sâu xa: Dù xuân đi, trăm hoa rơi rụng, không còn khoe sắc, nhưng đừng vội buồn chi vì xuân lại đến cho trăm hoa đua nở. Xuân đến rồi, ngàn hoa khoe sắc, nhưng cũng chớ vội mừng vì xuân đến lại đi không thể nào níu kéo…Vì thế, hãy coi như chuyện đi-đến, hợp-tan, mất-còn trong đời này như là nhân duyên…có khởi đầu và cũng có kết thúc, nên tâm hồn tự tại đón nhận, không tham lam, không vướng bận thì đã nhìn thấy chân pháp rồi.

Tâm trạng không khỏi xót xa, nuối tiếc khi nhìn thấy cuộc sống đã trôi qua rất nhanh, nơi vết dấu thời gian chỉ còn đọng lại trên khóe mắt, trên mái đầu xanh trẻ ngày nào đã điểm những sợi tóc hoa râm. Trong cảm thức ngậm ngùi ấy, con người thường nuối tiếc, xót xa, lo sợ một ngày kia rồi tuổi già, bệnh tật sẽ đến với mình. Vòng quay sinh tử không chừa sót một ai.

Chớ bảo xuân qua hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai

Nhành mai còn sót lại sau đêm xuân tàn chỉ là tạm bợ, nhành mai trong tâm tưởng mới là vĩnh cửu, mới là động lực và là hạt giống tốt tươi của mọi thời đại. 

Vượt lên trên vòng quay oan nghiệt của tạo hóa. Xuân đến rồi đi, tuồi già sẽ đến…Tất cả như những mặc định của thời gian nằm ngoài nhân ‎y. Tư tưởng Thiền học giúp  chúng ta  chủ động, an nhiên đón nhận những sự sinh diệt đó với tinh thần lạc quan để sống tốt hơn, an lạc hơn trong đời sống này, và cũng để gieo mầm cho một nhân duyên khác được đơm hoa, kết trái, bởi vì có luân hồi sanh tử.

Thêm một phút nữa ta tĩnh tâm lắng nghe giọt thời gian đang trôi, giữa dòng đời cuộn chảy…

Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tùng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhứt chi mai

Xuân đi trăm hoa rơi
Xuân đến trăm hoa nở
Việc đời qua trước mắt
Già theo đến trên đầu
Chớ bảo xuân qua hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai

(Thích-Chân-Tuệ)
Previous Post
Next Post